Drama CD: A side episode of Unbirthday

Drama cd là gì?
Drama CD là một loại sản phẩm đóng gói nhạc kịch của Nhật Bản, Nội dung của drama CD thường xoay quanh một kịch bản định sẵn theo chủ đề, do các seiyuu (người lồng tiếng) thuật lại như người kể chuyện, kết hợp với nhạc nền.

Hầu hết các drama CD được chuyển thể từ anime và manga. Câu chuyện thường là phần mở rộng hay một cốt truyện mới không xuất hiện trong sản phẩm gốc.





A side episode of unbirthday
Được phát hành vào ngày 26/11/2011, là đĩa cd tặng kèm trong bản đặc biệt của tập 16 - Pandora Hearts. Cốt truyện được chính tác giả Mochizuki Jun viết. Các seiyuu của anime Pandora Hearts đều được tham gia lồng tiếng cho nhân vật.

Nội dung của cd này là một phần phụ của chương 47 - unbirthday, là phần sau những gì chúng ta thấy trong truyện. Rất dễ thương và vui nhộn, thật là phí nếu bạn không nghe nó~ Bạn sẽ biết được vài bí mật của Elliot và Break đấy!



Cast:
Ayako Kawasumi (Saber, ) as Alice
Junko Minagawa as Oz Vessalius
Kousuke Toriumi as Raven

Akira Ishida as Xerxes Break
Azuma Sakamoto as Gilbert
Jun Fukuyama as Vincent Nightray
Kana Hanazawa as Sharon Rainsworth
Akeno Watanabe as Reo/Leo
Hirofumi Nojima as Elliot Nightray
Junichi Suwabe as Reim

Kaori Fukuhara as Ada Vessalius







Rip và scan bởi Annlit @livejournal
Dịch từ Nhật sang Anh bởi: Yoshi_x2 @livejournal
Dịch từ Anh sang Việt bởi (Emi) Fabula Nova Crystallis

Link Download Drama CD

Bản dịch: Track 01

Oz: Thật ấm áp quá... Tôi hiểu... những ngày bình yên như thế này sẽ không kéo dài. Tuy vậy, khó mà không ước ao, rằng những khoảnh khắc trong mơ này... sẽ không bao giờ chấm dứt!

"G-Fantasy comics: Pandora Hearts tập 16 bản đặc biệt, phần phục lục Drama CD: a side episode of Unbirthday"

Oz: haizz

Gil: Oz?

Oz: *lẩm bẩm*

Alice: Sao thế? Đói à? Ê, đầu tảo biển, đưa Oz ít đồ ăn coi.

Gil: Cậu ấy có phải là con thỏ ngốc đâu! Mà đừng có vừa ăn nhồm nhoàm vừa nói chuyện như vậy!! Ít nhất cô cũng nên lịch sự một chút ở nơi công cộng chứ. Haizz, miệng lem nhem hết nữa rồi kìa. [Lau miệng cho Alice]

Oz: AAAAA!! Muốn biếttttt quáááááá!!!

Gil, Alice: Hả?

Oz: Tớ thực sự muốn biết đấy. Rốt cuộc người yêu của Ada là ai ý.

Gil: Cậu vẫn chưa chịu bỏ cuộc hay sao?!

Oz: đương nhiên! Ý tớ là... em gái tớ... nhỏ dễ thương như vậy... đã từng nói là: [Giọng Ada] "Khi nào lớn em sẽ trở thành cô dâu của anh!" giờ nó đã có người yêu cơ đấy!

Gil: Ada-sama đã 18 tuổi rồi mà. Có gì lạ đâu.

Oz: Gì hả Gil!! Cậu không cảm thấy cô đơn khi Ada bị kẻ lạ mặt nào đó cướp mất hay sao?! Không thấy mất mặt à?!

Gil: Cô đơn ư...? Tôi... chưa từng nghĩ đến điều đó bao giờ. Cậu nói mới để ý, đúng là hơi cô đơn thật. Ada-sama đã từng nói là: [Giọng Ada] "Khi nào lớn lên rồi, Ada sẽ trở thành người yêu của Gil nhá!" nhưng lúc đó cô ấy không biết yêu là gì...

Oz: Thế, cậu thấy sao?

Gil: Chắc là... buồn.

Oz: Thấy chưa?! Rồi, tiếp tục chiến dịch tìm kiếm người yêu của Ada ở học viện Lutwidge thôi! Nếu mi mà không xứng đáng coi chừng ta đó! Đi nào!

Gil: Đ-Được! M-Mà... thế này ổn không đó?

Track 02
Elliot: Thế, cậu đến đây làm gì thế, đồ lùn?

Oz: Hề, thì vì hai cậu hay gặp Ada ở trường mà, chắc phải biết nhỏ thích ai chứ.
Elliot: Biết cái đầu cậu ấy!! Với lại, tôi và cô ta có cùng khối đâu, hay gặp làm sao được chứ!

Oz: ủa vậy hả?

Leo: Kể cả không gặp mặt thường xuyên, nhưng mà Elliot toàn tìm cách lẩn trốn khỏi Ada khi cô ấy muốn bắt chuyện thôi. Thiệt tình.

Oz: Hả?

Elliot: Leo, đừng có mà nói vớ vẩn.

Oz: K-khoan! Kể tiếp coi! Thế nghĩa là... Ada... dành một tình cảm đặc biệt... cho Elliot?

Elliot: HẢ!?

Leo: Ai mà biết. Tôi không biết cụ thể nhưng mà Ada không bao giờ từ chối Elliot dù cậu ta đối xử với cô ấy tệ đến đâu. Có hôm còn ngượng ngùng hỏi Elliot: "Elliot-kun, mình... à - mình... muốn biết nhiều hơn về nhà Nightray... các anh trai của cậu... rất-rất nhiều!" Xong Elliot đáp là: "Im miệng! Đồ ngốc! Đồ xấu xí, béo ú! Tôi chẳng có gì để nói với cô hết! Biến đi! Ngốc! Ngốc!"

Oz: ELLIOT! Cậu dám nói thế với Ada à?!

Elliot: Còn lâu! Leo, muốn bịa chuyện không hả?!

Leo: *Cười* Thôi không đùa nữa. Ada có vẻ rất có hứng thú với nhà Nightray. Chắc người cậu đang tìm nằm trong số họ đó.

Oz: Một trong số những người họ Nightray?

Elliot: Ê, hai tên kia, thì thầm cái gì đó?!

Oz: Nếu... nếu người mà Ada thích... là Elliot thì sao?

Elliot: Đừng có nhìn chằm chằm vào người khác như thế chứ, đồ lùn.

Oz: Elliot là người tốt, phải không? Dù cậu ta luôn gọi mình là đồ lùn và có cái miệng độc ác nhưng cậu ta là người tốt. Hơn nữa, nếu cậu ta trở thành người yêu của Ada thì kế hoạch hóa giải thù hận giữa nhà Nightray và nhà Vessalius của mình không phải đã tiến thêm một bước xa sao? Á g rừ, tớ phải làm sao đây Leo?! Tớ chẳng có lí do nào để chống lại cả?! (sụt sịt)

Leo: Th-thôi bình tĩnh nào, Oz-kun. Tình yêu không đơn giản vậy đâu. Kể cả nếu em gái cậu yêu Elliot thật mà Elliot không có thích lại thì đâu có gì phải lo.

Oz: À, đúng rồi! Elliot, cậu đối với Ada thế nào? Thích? Hay ghét?

Elliot: Cậu có biết thế nào là giới hạn không đó?!

Leo: Tôi cũng muốn biết nữa. Cậu lúc nào cũng bận rộn với bài vở, luyện kiếm nữa, chẳng có vẻ gì là cậu để ý đến người khác giới cả. Không phải lũ con trai bằng tuổi tụi mình nên: "Trời ạ, cặp giò nhìn ngon lành quá đi! Eheahaha!" hay đại loại thế sao?

Oz: Ế? Elliot không thích con gái hả?

Leo: Không phải đâu Oz-kun. Cậu ta biến thái lắm đó.

Elliot: Tôi đã nói đừng có bịa chuyện cơ mà!

Leo: Thế típ con gái lí tưởng của cậu như nào?

Elliot: Lí tưởng á? Cái đó... xem nào... phải nhã nhặn nè, không được giống như tên lùn nào đó.

Oz: !

Elliot: Phải gọn gàng ngăn nắp, không được giống như tên hầu cận nào đó!

Leo: À hiểu hiểu.

Elliot: Và phải hoàn toàn trái ngược với cái tên không biết xấu hổ đó, đã hai mươi tư tuổi đầu mà còn mặc đồng phục học sinh!... Và phải biết cư xử đúng mực!

Leo: Thế còn về sở thích của cô ấy khi chọn màu cho đồ lót?

Elliot: À... chắc là màu ngà đen?? Hấp dẫn quá!... Mà sao cậu dám hỏi như thế hả?!

Oz: Chờ chút coi. Nếu như vậy... chẳng phải Ada quá phù hợp hay sao?!

Elliot: Đừng có hòng nhá! Ai thèm yêu con nhỏ ngốc hết thuốc chữa như vậy chứ?!

Oz: HẢ?! EM GÁI TÔI THÌ LÀM SAO?

Leo: Oz-kun, cậu phản đối Elliot với Ada hả?

Elliot: Nực cười. Vả lại nếu mi muốn biết như thế sao không trực tiếp đi mà hỏi cô ta ấy, hỏi bọn này làm gì! Đúng là cái đồ hèn nhát, chỉ giỏi rình mò!

Oz: Nè nè người ta biết chừng mực nên mới thế đấy. Nhỡ đâu hỏi trực tiếp Ada lại giận tôi thì sao?! Phải làm sao đây Elliot?!

Elliot: Đây thèm vào mà quan tâm!

Alice: OZZ!!

Oz, Elliot: Hử?

Oz: ?!

Elliot: V-Vừa rồi là... sút thẳng luôn hả?

Alice: Đồ khốn, sao cậu dám bỏ tôi một mình rồi vui vẻ ở đây hả!? Ăn đồ ngọt chán lắm rồi! Mau đưa tôi đến chỗ nào có thịt! Lẹ lên!

Oz: Alice, khoan đã, đừng kéo lê tớ mà! Xin lỗi...!

Leo: Đi mất tiêu rồi.

Elliot: Nếu mình nhớ không nhầm thì nhỏ đó là chain của Oz... Cú sút đó và sau đó là... (không nghe rõ).

Leo: Hửm?

Elliot: T-Tuyệt thật!

Leo: C-Cậu thích mẫu người như vậy hả?

Elliot: Hả, cậu vừa nói gì?

Leo: K-Không. Đúng là hiện thực bao giờ cũng không như ta nghĩ nhỉ.

Track 03

Break: Ojou-sama, một tách trà nữa nhé?

Sharon: Vâng, Break.

Break: Thế, cậu có việc gì vậy, Gilbert-kun?

Emily: Không ở bên cạnh cậu chủ mà còn làm gì ở đây thế, đầu tảo biển?

Gilbert: Oz bảo tôi đến. Không phải tôi muốn đến.

Reim: Nói tóm lại, cậu muốn biết xem có manh mối nào về người mà Ada thích không hả?

Gil: Phải, Reim.

Break: Sao không trực tiếp hỏi? Cô ấy cũng tới dự tiệc trà này mà.

Gil: Đừng có ngớ ngẩn thế, làm sao tôi hỏi vậy được?

Break: Phiền phức. Tự dưng mang cái chủ đề này ra đây để nó-

Sharon: Chuyện này tuyệt vời quá, Gilbert-san!

Break: Thấy chưa? Cô chủ nhà tôi lại bật mode thiếu nữ lên rồi.

Sharon: Ada-sama chắc chắn phải để mắt tới người mà... xem nào... một người đàn ông cao ráo, lịch thiệp với nụ cười tỏa nắng! Một người dễ rung động và lương thiện như Ada-sama chắc chắn phải có người trong mộng rồi! Thường thì họ sẽ hơn nhau khoảng 3-6 tuổi... Có vẻ cô ấy không quan tâm đến địa vị xã hội lắm nhưng để mọi chuyện dễ dàng hơn người đó chắc chắn phải là một quý tộc! Nếu là người trong tứ đại công tước thì càng-

Reim: Sh-Sharon-sama, xin hãy bình tĩnh.

Sharon, Reim: Hửm?

Reim: Chuyện gì thế, Xerxes Break?

Break: Không. Chỉ là, càng nghe cô chủ mô tả tôi lại càng thấy giống con chuột cống đó thôi.

Reim: Chuột cống? Ý anh là Vincent-sama hả?

Gilbert: Vincent?

Sharon: Thực ra, giới thượng lưu thường gọi người đó là "Quý ông hay cười", hoặc đại loại thế. Anh ta cũng chỉ kém Gilbert-san một tuổi và lớn hơn Ada-sama, cũng phù hợp. Nhưng mà...

Break: Ừ.

Reim: Nói thẳng ra thì...

Sharon, Break, Reim: Không đời nào lại có chuyện đó.

Gil: Thế mấy người nghĩ sao về em trai tôi?

Sharon: Đáng ghét.

Emily: Đồ biến thái!

Reim: Hoàn toàn mắc bệnh mê anh tra- ý tôi là... một người đặc biệt.

Gil: Reim, anh...

Break: Reim-san, cần gì phải vòng vo thế. Gilbert-kun, thử nghĩ mà xem. Cậu có thể tưởng tượng được em trai cậu và Ada-sama hẹn hò với nhau không? Có thể có chuyện đó không?

Gil: Cái đó... tôi không thể. Mà khoan, tôi nhớ đã có lần Vince nói với tôi nó đang hẹn hò với ai đó.

Break: Đàn ông hả?

Gil: Phụ nữ! Anh bị ngốc à?! Tôi biết... nó đã từng đùa giỡn với rất nhiều phụ nữ thượng lưu và tôi đã từng cảnh báo nó rồi, nhưng...

Vincent: Ahaha, em rất vui vì anh lo lắng cho em đấy.

Vincent: Ế? Không phải sao? Anh cứ giận dữ với em cũng được.

Vincent: Anh càng la mắng em thì em lại càng cảm thấy mình quả thật là một đứa em hư đấy.

Vincent: À, chờ đã nào. Em chỉ đùa thôi mà, nii-san. Đừng lo, em không đùa giỡn với phụ nữ nữa đâu. Bây giờ em đang nghiêm túc hẹn hò với một người. Có lẽ một ngày nào đó em sẽ giới thiệu cô ấy với anh. Em nghĩ là... không, chắc chắn là anh sẽ quý mến cô ấy thôi.

Gil: Thế đấy.

Sharon: Ngạc nhiên thật. Vincent Nightray mà cũng nghiêm túc hò hẹn với một người nào đó sao... Reim-san, anh có đoán được gì không?

Reim: Không, đây cũng là lần đầu tôi nghe đó. Chắc Rufus-sama sẽ biết gì đó.
Break: Đúng là ngạc nhiên thật, nhưng tôi còn tò mò hơn vì sao trông Gilbert-kun lại vui đến thế.

Gilbert: T-Tôi đâu có vui lắm!

Emily: Trông cười tủm tỉm gớm chưa kìa, đồ ngốc!

Gilbert: Chẳng qua... tôi chỉ an tâm khi nghe Vincent nói như thế...

Reim: An tâm?

Gilbert: Phải. Chắc mấy người cũng biết nó lúc nào cũng "nii-san" này "nii-san" nọ, rồi bám theo tôi mọi lúc phải không. Tôi cứ lo mãi về chuyện đó. Là anh trai nó, tôi cũng thấy an tâm khi nó thật sự dành tình cảm cho ai đó khác...

Sao thế? Mấy người làm sao vậy?

Break: Cũng bình thường như cân đường hộp sữa... nhưng mà... phải không, cô chủ?

Sharon: Ô hô hô hô hô...

Reim: Gilbert-sama, lẽ nào ngài không nhận ra ngài cũng suốt ngày "Oz này" "Oz nọ" sao?

Break: Nếu những gì Gilbert-kun nói là đúng và thật sự Vincent Nightray đã có "người trong mộng", thì người đó cũng khó là Ada-sama lắm. Chỉ đơn giản là vì không thể tưởng tượng được hai người đó lại có thể yêu nhau. Nếu thật sự như thế thì tôi sẽ cười thẳng mặt cô ấy: "Thiệt tình, thị hiếu về đàn ông của cô đúng là tệ hại khủng khiếp à nhaaaaa." Tôi đánh cược ba tháng bánh ngọt luôn đó.

Reim: Xerxes, anh bất lịch sự quá đó!

Sharon: Nhưng mà tò mò thiệt nha. Không biết ai lại đi hẹn hò với Vincent-sama nhỉ?
Break: Hắn đâu có hứng thú với ai khác ngoài onii-chan của hắn chứ. Thật khó mà tưởng tượng nổi.

Gilbert: Hìnn như nó cũng không thích loại phụ nữ ồn ào. Chắc người này phải kín miệng lắm? Tôi nghĩ nó cũng không thích phụ nữ lớn tuổi hơn mình đâu. Hồi trước tôi nghe thấy nó lẩm bẩm lúc vừa nói chuyện với mấy quý cô quý bà:

Vincent: đúng là lũ vô dụng bốc mùi đáng ghê tởm.

Gilbert: tôi chỉ tình cờ nghe được thôi.

Break: Thế chắc hắn là lolicon hả? Không phải hắn lúc nào cũng đem theo Echo đấy thôi?

Gilbert: Loli? Echo ít nhất cũng phải 16 tuổi rồi.

Sharon: Có thể anh ta thích những người phụ nữ đặc biệt, không giống những người còn lại? Echo rất đáng yêu nhưng có lẽ cô ấy cũng có điểm này.

Break: Nói tóm lại có thể là hắn thích con gái ngực lép? Nếu như vậy càng làm tôi khó đối mặt với hắn hơn. Phụ nữ phải có bộ ngực bự mới được, phải không nè?.................

K-Khoan, mấy người không cần phải im lặng như thế đâu?

Gilbert: Break, chẳng lẽ anh là loại người thích phụ nữ ngực bự hay sao?!

Sharon: Thật vậy sao, Xerxes nii-san?! Tại sao chuyện quan trọng như vậy mà trước giờ anh không hề nhắc tới?! Mau nói cho em biết kích cỡ... và tất cả những gì liên quan!

Reim: (lau kính liên tục) Thật không thể tin nổi Break lại là người như vậy. Nhớ hồi xưa quá. Nhắc mới nhớ, hình như Shelly-sama cũng lớn chừng đó...

Break: I-Im đi!! Tôi có nói tôi thích ngực bự bao giờ đâu! Tôi chỉ nói rằng đó là cái mà phụ nữ nên có, vậy thôi!!

Sharon: ý anh là những người nào không có thì không phải là phụ nữ sao?! Xerxes nii-san, đồ tồi!!

Break: K-Không phải vậy mà! Làm ơn đừng đánh nữa!

Break: "vẫn chưa nhìn thấy lại được sao?!"

Track 04

Oz: Có ngon không? Alice, được ăn thịt trông cậu hạnh phúc thật đó. Đau quá đi...

Alice: Cậu không ăn hả? Tôi đây rất rộng lượng nên sẽ cho cậu một ít.

Oz: Không cần đâu Alice, cậu cứ ăn hết đi.

Alice: Trông cậu ỉu xìu quá đó.

Oz: Tớ bảo Gil đi thu thập thông tin nhưng cũng chẳng được gì cả.

Alice: Cậu lo cho em gái thế cơ à?

Oz: Theo như Leo nói, Ada đang để mắt tới một người nhà Nightray, nếu trừ Elliot ra thì người tiếp theo là... Vincent. Không không không đâu!! Ada không thể thích một kẻ trông nguy hiểm như vậy được. Thế thì người còn lại sẽ là... Gil.

Alice: Ê, Oz, cậu có nghe không đó?

Oz: Có mà.

Oz: Có một chuyện cứ làm mình băn khoăn mãi kể từ chuyến đột nhập Lutwidge... Lúc Ada nhìn Gil, nhỏ bỗng dưng đỏ mặt, và Gil cười với nhỏ cũng khả nghi lắm! Với lại, cậu ấy cũng rất dịu dàng. Nhưng mà, điều đó cũng bình thường, từ nhỏ đã vậy rồi...

Alice: Cậu đâu có nghe! Không một chút nào cả! Trước mặt Oz bây giờ là tôi! Chú ý đến tôi đi!

Oz: Elliot nói phải. Cách dễ nhất là tự mình đi hỏi nhỏ, nhưng tớ sợ quá.

Alice: Thế hả? Vậy để tôi hỏi em gái cậu giùm cho, ở đằng kia đó.

Oz: Thật hả? Ừm, cậu đủ mạnh mẽ để hỏi nhỏ mà... HẾ?! Kh-khoan?! Đừng, Alice!!

Alice: Ê, em gái Oz, cô thích một người đúng không, người đó là ai thế, nói cho ta biết đi!

Ada: Ếếếếế?

Oz: KHÔÔÔÔÔÔÔÔÔÔNGG!!!

Track 05

Ada: A-Alice-san! Bạn... bạn không nên lớn tiếng hỏi về chuyện đó ở một nơi như thế này chứ!

Alice: Thế hả? Sao cũng được, ta sẽ hạ cố ngồi nghe nên mau nói cho ta biết đi.

Ada: S-Sao Alice-san lại muốn biết chứ...?

Alice: Ta thì không quan tâm nhưng Oz với tên đầu tảo biển cứ lảm nhảm về chuyện này mãi... họ muốn biết kẻ đó là ai để... gì ấy nhỉ, à phải rồi, để tra tấn rồi giết chết hắn.

Ada: Ế?!

Oz: Đ-Đ-Đừng, Alice!! Cậu liều quá đó!!

Ada: Onii-chan?

Oz: C-Chào em, Ada, làm em giật mình rồi. Bọn anh không định tra tấn hay đại loại thế đâu! Nhưng nếu hắn mà làm em khóc thì còn hơn thế ấy chứ! À không phải- ý anh là, anh chỉ muốn biết em đang thích ai...

Ada: À...

(Cạp)

Oz: ĐAUUUUUUUU!!

Alice: Sao cậu dám bịt miệng tôi như thế hả?!

Oz: Cắn tớ đau thế...

Gil: Oz, sao thế?!

Oz: Gil?!

Gil: Để tôi xem nào. Chảy máu rồi! Mau về nhà băng lại thôi!

Oz: Cậu quá lời rồi đó, tớ có làm sao đâu.

Gil: Ê con thỏ ngốc! Cô đã làm gì cậu ấy hả?!

Alice: Im đi! Im đi!! Tại sao lại la mắng ta chứ?! Ta thấy các người gặp rắc rối nên mới giúp đỡ mà!!

Oz: Đúng vậy. Alice chỉ đang cố giúp tụi mình thôi. Tại tụi mình quá đáng.

Gil: N-Nhưng mà...

Alice: Biết thế là tốt đó! Rồi đầu tảo biển! Mau tạ ơn ta bằng cách xoa đầu ta đi, lẹ lên!

Gil: Không!

Alice: xoa đầu ta!

Oz, Gil, Alice: Hử?

Oz: Ada?

Ada: Onii-chan và cả Gil nữa, đều lo lắng cho em, phải không? Cám ơn.

Oz: À... đúng vậy, nhưng...

Ada: Đừng lo, onii-chan. Em đã suy nghĩ rất kĩ về việc này rồi. Thật ngượng quá... nên bây giờ em chưa thể nói cho anh biết được, nhưng một ngày nào đó, em sẽ nói.

Oz: Vậy à. Xin lỗi em, giờ em đã lớn hơn cả anh rồi, nhưng anh vẫn coi em như một đứa trẻ...

Ada: Không đâu. Em rất vui vì anh vẫn như vậy, đáng tin cậy và tuyệt vời hơn bất cứ ai, mặc dù hiện giờ anh còn trẻ hơn em!

Oz: Ada nè, em không nói cho anh biết tên cũng được, nhưng ít nhất cũng nên cho anh biết đó là người thế nào chứ? Như vậy onii-chan của em sẽ an tâm hơn...

Ada: À... xem nào... Anh ấy... rất lịch thiệp.

Oz: Rất lịch thiệp với con gái?

Ada: Anh ấy lúc nào cũng cười, nhưng nụ cười ấy lại phảng phất một nỗi buồn.

Oz: Đôi mắt cô đơn?!

Ada: Dù đã lớn rồi nhưng vẫn ghét ăn rau, đôi lúc cũng rất trẻ con nữa.

Oz: Đó không phải là...

Ada: Hầu như lúc nào anh ấy cũng mặc đồ màu đen. Anh ấy hợp với màu vàng nữa, vả lại còn là một tay thiện xạ!

Oz: biết mà...

Ada: À, ừm, anh ấy không nói cho em biết nhiều về sở thích nhưng, một lần em hỏi anh ấy về động vật mà anh ấy thích, và anh ấy nói rằng rất ghét mèo. Thế là em cười phá lên!

Oz: Ư oaaaaaaaaaaa! Gil, đồ ngốc! Không biết đâu!

Gil: Ế?! O-Oz! Oz! Oz--!! O-O-O-OZZZZZZZZ!!!

Track 06

Gil: tại sao chứ? Sao cậu ấy lại giận mình? Lại còn đánh mình tới tấp. Mình đã làm gì sai sao?

Ồ, có người chỗ cửa sổ. Vincent!

Vincent: Ồ, nii-san.

Gil: Hôm nay cậu có tới Pandora không? Có tiệc trà mà, ít nhất cũng phải ra chào hỏi mọi người chứ.

Vincent: Không đời nào. Em ghét những nơi như thế. Ai ai cũng cười như lũ ngốc ấy. Mặc dù, nếu cần thông tin gì đó thì em sẽ tham gia.

Gil: Cậu... À phải rồi, hôm nay mọi người nói chuyện về cậu đó.

Vincent: em ư?

Gil: Phải, về cô gái mà cậu đang hò hẹn ấy. Mọi người đều muốn biết cô ấy như thế nào.

Vincent: Cái đó...

Gil: Sao thế, Vincent? Sắc mặt cậu tái xanh rồi kìa.

Vincent: Không có gì. Em chỉ chợt nhớ lại một chuyện làm em muốn ói mửa...

Gil: rốt cuộc là chuyện gì khủng khiếp đến nỗi làm cậu tái xanh như vậy?

Vincent: Nghe này, lần trước em đã nói rồi, nhưng giờ em phải nói lại. Tuyệt đối không được đến gần người đàn bà đó, hiểu không?

Gil: Người đó là ai?

Vincent: Anh sợ ma nên chắc chắn anh sẽ không bao giờ thích nổi cô ta và em thì, nếu được, em không bao giờ muốn gặp lại cô ta lần nữa. Nhưng có một việc mà em phải làm, vì anh. Nếu không cố gắng hết sức thì em không phải là đàn ô- (lẩm bẩm)

Gil: Vincent? Chuyện gì thế? Vincent!
------------
Ada: A, không biết bao giờ mới được gặp lại Vincent-sama nhỉ? Mình phải cho anh ấy xem bộ sưu tập mới nhất của mình mới được! Không biết anh ấy có vui không nhỉ?
------------
Oz: Elliot!

Elliot: Yo, lùn tịt.

Oz: cậu về bây giờ hả?

Elliot: Ừm. Tôi có định ở lại lâu như vậy đâu. Bao giờ về đến nhà phải lấy cái đó từ Vanessa mới được...

Oz: Hử?

Elliot: Không có gì. Tôi đã có được thông tin mình muốn rồi. Và bữa tiệc trà đó... cũng không tồi.

Oz: Elliot... Ừm, vui thật! Lần sau đến nhà tôi chơi nhé! Có lẽ hơi khó để vào khu nhà chính nhưng nếu chỉ là dinh thự của chú tôi thì chắc sẽ không có vấn đề gì đâu!
Elliot: Nếu muốn tôi sẽ đến.

Oz: Nhớ phải đến đó!

Oz: Hẹn gặp lại! Elliot! Leo!

Elliot: coi kìa, vẫn còn vẫy tay. Đúng là đồ nhóc con! Sao thế, Leo? Trông cậu mệt mỏi quá đó.

Leo: À không có gì.

Elliot: vậy sao?

Leo: Hơi mệt chút thôi. Hôm nay vui thật.

Elliot: Mệt gì chứ, cậu với Oz chỉ toàn chọc tôi á.

Leo: Nè Elliot... chẳng phải... sẽ rất vui nếu lại được ở cùng mọi người... như Oz-kun nói...?

Elliot: ...Leo? Gì chứ, ngủ ngon lành rồi kìa. Hầu cận kiểu gì thế không biết.

Leave reply

Back to Top